Hotline: 0968266345
MÃ TRƯỜNG: CDD0122 Trang chủ Tìm kiếm
Danh mục

Sinh viên xa nhà, có những ngày Hà Nội đổ mưa, chợt nhớ mẹ, nhớ nhà phát khóc…

Cập nhật: 24/09/2020 Lượt xem: 436

Ốm đau phải tự nấu cháo, mua thuốc. Trời mưa, phòng trọ tối om, sợ hãi nhưng bất lực chẳng biết phải làm gì. Đó chính là những giây phút muốn bật khóc của những sinh viên xa nhà.
Cuộc sống sinh viên giống như một gian bếp nhỏ, có tiếng leng keng rộn ràng của tuổi trẻ say mê hoạt động ngoại khóa, có những thấp thỏm âu lo vì món ăn "cơm, áo, gạo, tiền", và đặc biệt có một thứ gia vị khiến bất kì sinh viên nào cũng cảm thấy cay xè sống mũi khi nhắc đến, đó chính là nỗi nhớ nhà, nhớ hơi ấm gia đình thân yêu.

Dẫu bản thân có mệt mỏi đến mấy cũng chẳng dám than vãn với ai, một mình ở đất thủ đô phải học cách tự lập trong mọi hoàn cảnh. Đừng dại dột mang trong mình suy nghĩ lên đại học "nhàn lắm", muốn học thì học, muốn chơi thì chơi, chương trình đơn giản dễ dàng tiếp cận. Đó là suy nghĩ sai lầm của nhiều tân sinh viên hiện nay bởi thực tế chương trình học rất phức tạp, nhiều môn khác nhau với những cuốn giáo trình dài hàng trăm trang, những bài tập nhóm cứ liên tiếp, dồn dập đến cùng một lúc, rồi lại tham gia sự kiện của trường, của khoa, cảm tưởng như bản thân không còn đủ sức lực để hoàn thành công việc. 
Trước kia, chỉ cần đặt lưng xuống đệm nghỉ ngơi, có gia đình đứng sau hỗ trợ thì giờ đây mệt mỏi đến mấy, vẫn phải một mình cố gắng vượt qua, tự mình sắp xếp công việc, phân bổ thời gian, cơm nước cũng một tay chuẩn bị chứ chẳng có mẹ hỗ trợ như ngày ở nhà. Sống xa gia đình, đồng nghĩa với việc trong mọi hoàn cảnh, sướng-khổ, vui-buồn lúc nào cũng chỉ một mình mình biết, một mình mình nghe, một mình mình chịu.
Hẳn mỗi sinh viên đều đã từng than vãn với cha mẹ "sao con chẳng tìm thấy áo của con đâu cả", "xe của con lại dở chứng rồi bố ạ", "mẹ ơi mẹ giặt giúp con chậu quần áo, con bận làm bài tập"… và khi lên đại học, những câu nói ấy đột nhiên biến mất, điều đó buộc bản thân phải thừa nhận rằng khi không có bố mẹ ở bên, không tự mình làm, không tự mình giải quyết thì chẳng ai làm hộ cho cả. Tự lập trở thành yếu tố quyết định sự thành công hay thất bại của mỗi sinh viên. Một ngày trôi qua là hằng trăm vấn đề mới đặt ra, nếu không biết làm chủ cuộc sống thì gánh nặng để lại sẽ ngày một lớn hơn.

Có những lần sốt cao mê sảng, ốm đau nằm ngủ li bì, cũng phải tự gồng mình đứng dậy mua thuốc, nấu cháo, chăm sóc cho bản thân. Đã biết bao lần từng ước "giá như có mẹ ở đây, thì tha hồ được mẹ chăm sóc, nhõng nhẽo như đứa trẻ ". Tuy không phải lúc nào cũng một mình tự chăm sóc, nhưng bản thân vẫn muốn có mẹ, có gia đình ở bên, đó là liều thuốc quý giá nhất có thể chữa khỏi mọi trận đau ốm.

Có những khi, trời nổi cơn giông, sấm chớp, mưa gió ùn ùn kéo đến, phòng trọ chợt tối om vì bị cắt điện, cảm xúc bối rối và sợ hãi bao trùm căn phòng, vừa cảm thấy bất lực vì chẳng biết phải làm gì, vừa cảm thấy tủi thân vì nhớ mẹ, nhớ nhà phát khóc. Ngồi ở góc phòng, bản thân chợt nhớ về những đêm mưa ngày còn học phổ thông, cả nhà tối om nhưng mọi người vẫn vui vẻ, cùng hàn huyên những chuyện ngày xưa, được nghe bố mẹ kể "thiên tình sử". Cảm xúc ấy sẽ thật khó có thể quay lại đối với những sinh viên học xa gia đình.
Trên đường đi học, nhìn xung quanh biết bao gia đình đang đón đưa con cái, đang chở nhà đi mua sắm, shopping, lại có những gia đình đang cùng nhau ăn bữa cơm đầm ấm, nỗi nhớ lại ùa đến làm sống mũi cay cay. Phải chăng có gia đình ở đây, sẽ cùng mẹ nhặt rau, kho cá, cùng cụng với bố lon bia, cùng thi ăn nhanh với những đứa em nhỏ. Đôi khi tình cảm gia đình chẳng phải thứ gì đó quá trừu tượng, xa vời mà chính là sự hiện diện của những người mình yêu thương nhất.

Nhịp điệu của cuộc sống hiện đại đã vô tình cuốn chúng ta đi quá nhanh, dù nhớ gia đình nhưng không thể về nhà vì "gánh nặng kinh tế, tài chính" đi kèm với áp lực công việc, áp lực của thị trường việc làm cực kì gay gắt. 
Nhưng chúng ta hãy nhớ một điều rằng những giây phút ở bên cạnh người thân, ở bên cạnh cha mẹ sẽ không có thứ gì đánh đổi được, nên dẫu có bận bịu đến mấy, bù đầu với công việc, bài vở hãy cố gắng sắp xếp thời gian để đoàn tụ, về với gia đình. 
Sinh viên xa nhà hãy dùng chính nỗi nhớ ấy để nhắc nhở bản thân phải cố gắng, phấn đấu không chỉ cho bản thân mình, mà còn cho những kì vọng mà cha mẹ gửi gắm. Xa gia đình, dẫu có vất vả, dẫu có khó khăn và nhiều chông gai, nhưng học cách trưởng thành và biết làm chủ cuộc sống từ những khó khăn ấy mới là điều đáng quý. 
"Nhà" không chỉ "là nơi để về" mà còn là bệ phóng bay xa.

                                                                                               Nguồn: Sưu tầm


Gửi email In trang
Bình luận facebook
(Hãy gọi 0968266345 hoặc gửi yêu cầu để được tư vấn miễn phí)
Đăng ký xét tuyển
Lưu ý: Các ô có dấu (*) bắt buộc phải điền đầy đủ
Tin tức cùng chuyên mục
Hỗ trợ trực tuyến